Hôm trước kể chuyện Cô gái Senegal thấy mọi người có vẻ hứng thú quá nên hôm nay mình thừa thắng xông lên, kể nốt những gì mình cảm nhận về đàn ông Senegal nhé. Tuy nhiên, lần này mình sẽ không lấy vấn đề ngoại hình, mùi hương, màu da hay các chỉ số hình thể ra làm đề tài, mà mình xin đi thẳng để phân tích chủ đề “nổi cộm” như sau: Con gái nước ngoài rất có giá ở Senegal (nước ngoài ở đây bao gồm tất cả những người có màu da sáng hơn màu đen, ko phân biệt Á, Âu !!!)
Tại sao mình lại phát biểu như thế? Đây là nhận xét không phải vô căn cứ đâu, mà hoàn toàn dựa trên kinh nghiệm cá nhân đấy. Do tụi mình sống ở Senegal cũng lâu lâu nên sau giờ học hay lúc rảnh rỗi tụi mình rất hay đi tản bộ vòng vòng xung quanh khu nhà ở, hay dọc theo bờ biển gần đấy. Hình ảnh mình nhớ nhất đó là lúc nào mình cũng thấy nhiều anh trai lực lưỡng, da đen bóng, bắt ghế ngồi trước cửa nhà, với dáng vẻ suy tư như bức tượng, và thi thoảng lại lấy tay phe phẩy vài con ruồi!!! Ngoài ra, chiều chiều khi đi dạo dọc bờ biển thì lại thấy rất nhiều các anh trai Senegal chạy bộ và tập thể thao. Nói chung, mình có cảm giác họ có một cuộc sống khá thảnh thơi và lành mạnh (vì yêu thích các hoạt động thể thao). Ngoài ra, các anh trai Châu Phi khá thân thiện, đặc biệt khi thấy những bạn nữ da vàng như tụi mình thì họ biết ngay là người nước ngoài nên luôn cất tiếng chào Bonjour. Và vài anh còn đến lân la hỏi chuyện làm quen…
Mấy anh hỏi tụi mình đến từ đâu. Bọn mình trả lời Việt Nam, thì mấy anh không biết nước ấy nằm chỗ nào, nhưng nói chung chắc gần Trung Quốc và Nhật nên chắc mẩm là mấy em gái này giàu lắm đây! Khổ thân cho các anh ấy vì sự hiểu lầm tai hại này, vì sự thật chúng em đến từ đất nước cũng không giàu gì hơn đất Senegal là mấy đâu nhé. Thế là các cuộc bắt chuyện thường sẽ tiếp diễn với những lời khen tâng bốc lên tận chín tầng mây, nào là các em thật đẹp như đóa hồng, mắt các em lấp lánh như kim cương. Lúc ấy, mình nghĩ bụng trời ơi là trời, thiệt là sợ mấy cha nội này quá đi hihi! Nhưng không dừng lại ở đó, tiếp theo các anh còn xin địa chỉ email, số điện thoại để giữ mối liên lạc với chúng mình nữa! Thật sự không biết để làm gì luôn, chẳng lẽ để đến ngày nào đó tụi em sẽ qua bảo lãnh các anh ra khỏi đất nước viên ngọc đen của Châu Phi, rồi lại đưa các anh “sa chân” vào nơi đã từng được mệnh danh là hòn ngọc Viễn đông, nhưng bây giờ thì không biết nên gọi tên gì cho chuẩn đây hihi… Thật lòng, mình không hiểu vì lý do gì mà các anh trai Senegal mà bọn mình gặp trên đường phố lại rất thân thiện đến mức “đáng sợ” như vậy. Tuy nhiên, cảm giác của mình lúc nhận được sự thân thiện quá mức đó là hơi khó chịu và cảm thấy “hơi xem thường” những người bạn nước ngoài đó…
Nhưng rồi nói đi thì phải nói lại, sau cảm giác ấy thì mình chợt liên tưởng ngay đến cách người Việt mình đôi khi cũng rất thân thiện quá mức với 1 số người nước ngoài khi đến Việt Nam. Nhiều người vẫn thích cất tiếng chào Hello, rồi đến lân la làm quen vì có “chủ đích”, mà cũng có người thật sự vì tấm lòng thân thiện muốn kết bạn và giúp đỡ… Nhưng liệu những người du khách đó cảm nhận như thế nào về lòng hiếu khách và thân thiện đó, liệu họ sẽ cảm thấy cảm kích hay lại có cảm giác mình sắp bị lừa và lợi dụng ???…. Không biết mình có suy nghĩ nhiều quá và đi hơi xa hay không, nhưng quả thật lòng thân thiện cũng như lòng tốt, khi được đặt không đúng chỗ, hoặc cách trao tặng và mức độ trao tặng không phù hợp thì liệu có gây phản tác dụng chăng ???
Đọc đến đây, chắc có nhiều bạn sẽ cảm thấy ngao ngán vì những câu chuyện mình kể về phụ nữ hay đàn ông Senegal không mấy gì tốt đẹp. Thật ra, mình đang kể dòng cảm xúc và cảm nhận của mình về con người ở nơi ấy một cách chân thật nhất. Ở bất cứ đất nước nào cũng vậy, giàu hay nghèo, văn minh hay lạc hậu, họ cũng đều có những vấn đề mang tính 2 mặt. Có những vấn đề gọi là bề nổi có thể được nhận ra liền, nhưng có những điều được ví như phần chìm ở tảng băng, phải cần có thời gian, va chạm và trải nghiệm thì ta mới hiểu thấu hết được. Đáng tiếc thay, đối với những đất nước thuộc dạng đang phát triển hay nghèo thì những vấn đề thuộc dạng bề nổi, dễ nhận thấy lại là những hình ảnh không mấy để lại ấn tượng tốt đẹp.
Lấy Việt Nam ra làm ví dụ, chẳng hạn như du khách đến nước mình đôi khi cảm thấy bất bình vì bị chặt chém, lừa đảo, hay cướp giật lộng hành giữa trung tâm thành phố. Nhưng tất nhiên đất nước Việt Nam không chỉ có những điều xấu hổ như thế, con người Việt Nam không phải ai cũng là kẻ lừa đảo ! Nhưng nếu những người du khách ấy không có đủ thời gian hay cơ hội để trải nghiệm những mặt tốt khác còn đang nằm chìm dưới tảng băng, thì khi họ rời đi, hành trang của họ chỉ mang theo những kỉ niệm và ấn tượng không hay.
Bọn mình may mắn hơn thế, hành trang ký ức của bọn mình về Senegal, viên ngọc đen của Châu Phi, không chỉ có loanh quanh những vấn đề về đen, về thơm, về tóc bím vân vân … mà còn chất chứa đầy những câu chuyện đáng nhớ về niềm tin, về tình bạn và tình yêu …. Và thường những chuyện kể tốt đẹp nhất sẽ đến sau cùng, để lưu lại mãi trong ta không thể nào quên … Các bạn hãy cùng chờ đọc những phần tiếp theo sau nhé !!!